By Rick Warren – May 8, 2016
Dịch: Thang Chu
“Người ta nên vui hưởng mỗi ngày sống của họ, bất kể họ sống bao lâu”
(Truyền Đạo 11:3 NCV).
Đây là mẫu số chung đầu tiên cho những gia đình hạnh
phúc: Những gia đình hạnh phúc là cùng vui chơi. Họ biết cách vui chơi. Họ biết cách vui thú. Họ vui hưởng cuộc sống cùng nhau. Đây là yếu tố bị mất trong rất nhiều gia đình
ngày nay. Ngày nay gia đình chúng ta quá
bận rộn, quá mệt mỏi, quá tiêu cực, quá mòn mỏi, và quá nghiêm túc. Có ai muốn về nhà từ trường để vui không? Gia đình phải vui thú.
Kinh Thánh nói về điều này và thực sự ra lệnh nó. Truyền Đạo 11:8 nói, “Người ta nên vui hưởng mỗi ngày sống của họ, bất kể họ sống bao lâu.”
Tại sao thật quan trọng cho bạn để vui hưởng mỗi
ngày? Vì bạn không biết bao lâu bạn sẽ sống. Bạn không biết bạn có sống tuần tới hoặc tháng
tới không. Bạn thậm chí không biết có sống
ngày mai không. Vậy bất cứ gì bạn sẽ làm,
bạn nên làm nó bây giờ.
Khi con cái tôi trưởng thành, tôi quyết định rằng điều
số một tôi muốn chúng biết về gia đình chúng tôi không phải là chúng tôi giỏi
hoặc thông minh hoặc bất cứ gì khác. Tôi
muốn chúng biết rằng chúng được yêu và rằng chúng tôi vui vẻ cùng nhau. Tôi tạo đủ loại cái để cùng vui.
Một trong số đó được gọi là Chuyến Đi Bí Mật Ảo Diệu
của Bố. Con nít thích nó lắm. Nó nổi tiếng thiêng liêng trong gia đình chúng
tôi. Bây giờ tôi làm lại nó với các cháu! Khi các con học mẫu giáo hoặc tiểu học, tôi
thức chúng dậy giữa đêm và hét, “Ra khỏi giường! Đến giờ Chuyến Đi Bí Mật Ảo Diệu của Bố!” Và chúng hứng thú vì chúng biết điều đó nghĩa
là chúng không phải đi học và chúng tôi sắp sửa làm điều gì đó rất vui, hoặc là
đi xe đến khách sạn có hồ bơi hoặc chạy ăn kem.
Bạn cần nhớ điều này: Người ta không nhớ điều bạn
nói, nhưng họ sẽ nhớ cách bạn làm họ cảm nhận.
Đó là lời khuyên quan trọng cho ông chủ, bạn trai hoặc gái, cha mẹ, hoặc
chồng hoặc vợ.
Con cái tôi không nhớ bất cứ gì tôi nói trong những
năm đầu đời chúng. Nhưng chúng nhớ thể nào
Bố làm chúng cảm nhận. Chúng nhớ chúng có
thật nhiều điều vui.
Gia đình hạnh phúc là vui chơi.
‘Ta đề nghị
hãy vui chơi . . . Như thế [con] sẽ kinh nghiệm hạnh phúc cùng với công việc
gian khổ God ban cho [con]” (Truyển Đạo 8:15 NLT).
Thảo Luận
·
Những hứa nguyện hoặc chi phối nào khiến gia đình
bạn không vui chơi cùng nhau được?
·
Bạn tập trung nhiều vào điều bạn nói với con cái
bạn hay cách bạn khiến chúng cảm nhận?
Theo những cách nào?
·
Bạn sẽ làm gì bây giờ để vui chơi nhiều hơn với
gia đình bạn? Những kế hoạch gì bạn sẽ làm
để bảo đảm gia đình được vui chơi cùng nhau?
No comments:
Post a Comment