By Rick Warren – February 13, 2016
Dịch: Thang Chu
“Nếu nhờ tiếp tục sống để tôi có thể làm nhiều điều giá trị nữa, thì tôi
không biết điều nào tôi phải chọn. Tôi bị
giằng co giữa hai hướng. Tôi rất muốn rời
cuộc đời này và ở với đấng Christ, là điều thật tốt hơn nhiều; nhưng vì cớ anh
chị em thì thật quan trọng hơn nữa để tôi tiếp tục sống. Tôi biết chắc điều này, và vì thế tôi biết rằng
tôi sẽ ở lại. Tôi sẽ ở lại với hết thảy
anh chị em, để thêm vào cho sự tiến bộ của anh chị em và niềm vui mừng của anh
chị em trong đức tin.” (Phi-líp 1:22-25 TEV)
Khi bạn cứ tập trung vào mục đích bạn, không vào vấn
nạn bạn, bạn có được hạnh phúc cả khi cuộc đời dường như tan rã.
Phao-lô đã cao niên khi ông ở tù tại La-mã. Ông phải xa nhà. Ông đang đợi bị hành quyết. Mọi thứ đã bị tước khỏi ông - bạn hữu ông, tự
do ông, mục vụ ông, thậm chí cái riêng tư của ông, bị một lính canh xiềng dính
vào ông 24 tiếng một ngày. Thật rõ không
là lúc hạnh phúc cho Phao-lô.
Nhưng có một điều họ không thể tước đoạt khỏi
Phao-lô: mục đích ông. Phao-lô lựa chọn
cứ tập trung vào mục đích ông, thậm chí khi ông đã mất mọi thứ. Mục đích ông là gì? Phục vụ God bằng cách phục vụ người khác.
Phao-lô nói trong Phi-líp 1:22-25, “Nếu nhờ tiếp tục sống để tôi có thể làm
nhiều điều giá trị nữa, thì tôi không biết điều nào tôi phải chọn. Tôi bị giằng co giữa hai hướng. Tôi rất muốn rời cuộc đời này và ở với đấng
Christ, là điều thật tốt hơn nhiều; nhưng vì cớ anh chị em thì thật quan trọng
hơn nữa để tôi tiếp tục sống. Tôi biết
chắc điều này, và vì thế tôi biết rằng tôi sẽ ở lại. Tôi sẽ ở lại với hết thảy anh chị em, để thêm
vào cho sự tiến bộ của anh chị em và niềm vui mừng của anh chị em trong đức tin”
(TEV).
Tôi không bao giờ quên được việc đọc quyền sách của
Viktor Frankl “Sự Tìm Kiếm Ý Nghĩa Loài Người.”
Frankl là bác sỹ tâm lý người Do Thái bị bắt vào một trong những trại tử
thần tại Đức Quốc Xã. Tất cả gia đình ông
và tất cả bạn hữu ông bị bơm hơi ngạt và bị giết. Ông nói trong sách ông về một ngày khi ông đứng
trần truồng trước mật vụ Gestapo. Họ lột
hết quần áo tù nhân thậm chí nhẫn cưới của Frankl. Ông đứng đó không còn gì cả khi ông thình lình
nhận ra có một thứ Quốc Xã không thể đoạt khỏi ông: sự lựa chọn của ông về cách
ông đáp ứng.
Bạn không thể làm chủ điều người khác làm cho bạn. Bạn không thể làm chủ điều người khác làm
quanh bạn. Nhưng bạn có thể làm chủ cách
bạn đáp ứng.
Thảo Luận
·
Điều gì bạn tin là mục đích suốt đời bạn?
·
Thể nào việc đáp ứng của bạn, đối với tình huống
khó khăn, thay đổi khi bạn nhận ra rằng cách bạn đáp ứng là lựa chọn của bạn?
·
Điều làm phân tâm hoặc ảnh hưởng nào đang khiến
bạn tập trung vào vấn nạn bạn chứ không vào mục đích bạn?
No comments:
Post a Comment