Search This Blog

Thursday, May 12, 2016

Trong Bão Tố, Bạn Cần Sự Nâng Đỡ của Gia Đình


By Rick Warren – May 11, 2016
Dịch: Thang Chu



“Hai người hơn một . . . Nếu một trong hai ngã, người kia có thể giúp họ đứng lên.  Nhưng nếu ai đó đơn độc và té ngã, thì thật là tệ, vì không ai giúp họ” (Truyền Đạo 4:9 TEV).

Gia đình là áo mưa lúc bão tố trong đời.  Đôi khi con cái trải qua bão tố.  Đôi khi Mẹ trải qua bão tố.  Đôi khi Bố trải qua bão tố.  Bất cứ trong gia đình chúng ta trải qua bão tố, chúng ta phải giúp lẫn nhau.  Gia đình tuyệt vời bảo vệ nhau trong bão tố.

Truyền Đạo 4:9 nói, “Hai người hơn một . . . Nếu một trong hai ngã, người kia có thể giúp họ đứng lên.  Nhưng nếu ai đó đơn độc và té ngã, thì thật là tệ, vì không ai giúp họ”

Có ba bão tố chúng ta cần chăm sóc cho các thành viên gia đình.  Thứ nhất là thay đổi.  Bão tố khác của cuộc đời là cái tôi gọi là những ý tưởng gây hại.

Nhưng bão tố đau đớn nhất trong tất cả là bị từ khước.  Khi con cái bạn hoặc chồng bạn hoặc vợ bạn cảm thấy như bị từ khước, gia đình cần bao quanh và có mặt ở đó như áo mưa trong bão tố đó.

Tôi không bao giờ quên cách đây nhiều năm khi con lớn nhất của tôi, tên Amy, học cấp ba.  Con bé cố thử làm người-chào-mừng (cheerleader).  Nó đi tập rồi tập.  Các bạn nó được nhận, nhưng nó bị từ khước vì họ nói nó “to quá,” và điều đó làm tổn thương nó.  Khi nó về nhà, nó chạy vào phòng, trốn vào phòng tủ áo, ngồi trên đất, và bật khóc.

Mọi người trong gia đình chúng tôi có thể nghe Amy gào khóc.  Và từng người, tất cả từng người, chúng tôi kết thúc bằng đi bộ trong phòng nó, ngồi trên sàn trong phòng tủ áo với nó, và khóc với nó.

Chúng tôi không khuyên nhủ lời nào.  Nó không cần lời khuyên!  Chúng tôi không nói, “Thôi thôi, đừng lo.  Đó chẳng là chuyện lớn.”  Đó là chuyện lớn chứ!  Chúng tôi không nói, “Đừng khóc!”  Đó thật là điều ngu khi nói với người đang rên xiết.  Không.  Tất cả chúng tôi chỉ ngồi đó và trong khoảng 30 phút chỉ khóc với nó. 

Gia đình chúng tôi sẽ không bao giờ quên vụ đó.  Tại sao?  Vì ngay lúc đó, chúng tôi là áo mưa.  Chúng tôi là cái chắn bão tố.  Chúng tôi là người bảo vệ.  Ai đó trong gia đình chúng tôi đã bị tổn thương, và chúng tôi không xem thường chuyện đó.  Chúng tôi không cố bảo nó bỏ chuyện đó đi.  Chúng tôi không cố làm nó vui.  Chúng tôi chỉ khóc với nó. 

Gia đình tuyệt vời bảo vệ lẫn nhau trong bão tố.


Thảo Luận

·      Tại sao người ta phải cảm nhận sự nâng đỡ nhiều nhất từ gia đình họ?
·      Điều gì bạn thường nói với con cái gặp từ khước?  Điều gì bạn nghĩ là điều đáng yêu Kinh Thánh dạy để nói hoặc làm?
·      Thể nào đôi khi chúng ta cố nói với người ta khi họ cảm thấy bị từ khước?  Điều gì gây hại khi làm điều này?


No comments:

Post a Comment